khi mỹ nâng đỡ các "nhà vô địch" công nghiệp và những cuộc cạnh tranh khốc liệt trong nước của trung quốc tràn ra toàn cầu, những lăng kính cũ để đọc nền kinh tế của nhau trở nên mờ nhạt. washington tán tỉnh chủ nghĩa tư bản được nhà nước hỗ trợ; bắc kinh tận dụng chủ nghĩa xã hội dựa trên thị trường. ngày nay, phương tây có xu hướng coi "thị trường tự do" như một kinh thánh, đặt adam smith bên cạnh newton và locke, như thể đó là một luật bất biến. nhưng lịch sử cho thấy kinh tế không phải là vật lý hay triết học đạo đức; nó là một công cụ. trong khi phương tây nghiên cứu bàn tay vô hình, phương đông lại uốn nắn nó, điều hướng thị trường về các mục tiêu chính trị thay vì tin rằng chúng sẽ mang lại kết quả tốt nhất. tôi tin vào giá trị của thương mại tự do, nhưng tôi cũng muốn chiến thắng. chính sách công nghiệp, đặc biệt trong các lĩnh vực quan trọng, không được xây dựng trên lý tưởng mà là chiến lược thực dụng sống trong vùng xám. chúng ta nên biết điều này rõ; mỹ từng làm với anh như trung quốc hiện nay làm với chúng ta. gây tranh cãi: công nghệ tư bản tăng tốc hướng tới một hệ thống ‘lý tưởng’ cho sự tiến bộ, khiến nền kinh tế mỹ và trung quốc trông giống nhau. trong "cuối lịch sử", sự chia rẽ không phải là hệ thống mà là giá trị.