Paddy Considine trong Dead Man’s Shoes là một nguồn điện thuần khiết, không qua lọc. Khoảnh khắc giận dữ đó không phải là diễn xuất, nó cảm giác như một linh hồn bị gãy trên camera. Một trong những cơn bùng nổ mãnh liệt, khó quên nhất trong điện ảnh Anh.